Thời gian: Ngày cuối cùng của tháng 10. 7h hơn 1 tí.
Địa điểm: Phòng học riêng trên tầng 5 của khu nhà Hành chính-đông.
Hoàn cảnh: Chẳng biết phải xử lý thế nào với 2 cái nắp hộp sơn mài đang vẽ dở, 1 cái bị nứt toác ko hiểu vì chuyện gì (do bị ngấm nước hay do bị ai đó đánh rơi???), còn 1 cái vừa bị mình mài cho nham nham nhở nhở...
Còn gì bực mình hơn nữa không?
Đấy có lẽ chỉ là nguyên nhân trực tiếp gây nên cái sự ức chế trong đầu mình lúc này. Còn nguyên nhân sâu xa, mình cho là do sự... mất thăng bằng!?
Ờ, thế thì thử ngồi nghĩ và giải thích xem lý do của sự mất thăng bằng này là thế nào. Khó nhỉ. A là nguyên nhân gây nên B, B lại dẫn tới C, và có khi chính thằng C lại là thủ phạm tạo nên A... Hic. Chịu chả biết xếp cái nào trước cái nào sau. Và nếu cứ ngồi bới móc để triệt tận gốc cái sự ức chế này, có khi lại làm cho mình trở nên ức chế hơn lắm.
Thôi, ko tham vọng tìm tận gốc lý do nữa. Nhưng ko nói cái gì đó ra thì ko thể thấy dễ chịu được, mình tin chắc như thế. Vậy cứ nhặt nhạnh những thằng "ức chế" chạy qua trong đầu, túm lấy, và vứt lên đại lên đây vậy.
- thằng thứ 1: Lâu lâu rồi mình ko sáng tác. Nghe sáng tác thì đao búa, mình chả tự làm ra cái của nợ gì mấy tháng trở lại đây cả. Mình đang cùn dần. Mình đang lười suy nghĩ. Mình đang thiếu va đập với những thứ diễn ra xung quanh...
- thằng thứ 2: Lần gần đây nhất mình thấy vui vẻ là khi nào nhỉ? Là hôm 28 và 29/10 vừa rồi, hôm đó 2 vợ chồng thằng bạn già từ Nhật sang đây chơi. Lâu lắm mình mới có bạn để đi chơi và nói phét nhiều thế. Được uống, được cười, được làm "người mẫu" cho vợ chồng nó chụp ảnh(thật ra là mình phải tranh thủ cơ hội đứng trước ống kính chớ). Rồi đến lúc vẫy vẫy tay chào 2 vợ chồng nó, quay ra bến xe buýt, tự nhiên thấy trống hoác.
- thằng thứ 3: Mình ko có một kế hoạch cụ thể nào hết. Mình thụ động hoàn toàn vào các kế hoạch hơi có phần ngẫu hứng... trong khi cứ phải nhe răng ra cười.
- thằng thứ 4:... Mình đang quá nhàm chán với những thứ hiện tại. Ko có thăng, ko có trầm. Ngang phè và uể oải.
- thằng thứ 5:
....
Chẹp, đến cả việc tập trung để viết 1 cái entry cho ra hồn cũng thật khó khăn. Thôi, ko viết nữa. Tí nữa thử gọi điện cho 1 người nào đó luôn luôn có thiện chí nói chuyện với mình xem.
Rồi đến mai sẽ nghĩ cách xử lý 2 cái nắp hộp sơn mài chết tiệt này.
Để khỏi mang đến ko khí ảm đạm cho blog. Có mấy cái ảnh chụp mình cười hôm vừa rồi, khi đi chơi với vợ chồng thằng bạn.
1. Diễn I
2. Diễn II
3. Hai vợ chồng thằng bạn. (nói thế thì hơi thiếu, 2 vợ chồng nó đều là bạn học cấp 2 của mình)
4. Bên trong Cảnh Phúc cung.
(Hôm này đi ko có hứng chụp cảnh lắm vì mải mê tiếp chuyện "khách quý", mặc dù mùa thu HQ cũng khá là đẹp rồi. Lần sau hi vọng có bộ ảnh "Thu vàng" up lên chơi.)